Sỏi đá cũng buồn- Miền Ký Ức
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
SỎI ĐÁ CŨNG BUỒN
Em chỉ là viên đá nhỏ cô đơn
Ngậm nổi buồn
đi qua dấu thăng trầm cuộc sống
Vốn rất bình yên
biển lòng không xao động
Chợt một ngày anh đến...với chiêm bao
Em vụng về
quên mất mình từng đau
Lăn vào anh như dã tràng xe cát
Đêm từng đêm ôm cõi lòng khao khát
Về một miền...ước vọng như mơ
Yêu rất nhiều như thuở còn ngây thơ
Khắc khoải dệt những chân trời hạnh phúc
Nhưng thiên đường có đâu là thực
Mà chốn này...em chuốc lấy hoang liêu
Gió trở mùa vàng nỗi nhớ hẩm hiu
Đâu đó có tiếng chim chiều lẻ bạn
Em uống tiếng thở dài nấc nghẹn
Anh đâu rồi, đông đã lạnh ngoài hiên!
Anh đâu rồi, mùa thương nhớ chao nghiêng?
Trôi lạc lỏng giữa hai bờ thực - ảo
Em ôm bóng gầy hao trong gió bão
Đêm hãi hùng bừng lên những niềm đau...
Miền Ký Ức
Em chỉ là viên đá nhỏ cô đơn
Ngậm nổi buồn
đi qua dấu thăng trầm cuộc sống
Vốn rất bình yên
biển lòng không xao động
Chợt một ngày anh đến...với chiêm bao
Em vụng về
quên mất mình từng đau
Lăn vào anh như dã tràng xe cát
Đêm từng đêm ôm cõi lòng khao khát
Về một miền...ước vọng như mơ
Yêu rất nhiều như thuở còn ngây thơ
Khắc khoải dệt những chân trời hạnh phúc
Nhưng thiên đường có đâu là thực
Mà chốn này...em chuốc lấy hoang liêu
Gió trở mùa vàng nỗi nhớ hẩm hiu
Đâu đó có tiếng chim chiều lẻ bạn
Em uống tiếng thở dài nấc nghẹn
Anh đâu rồi, đông đã lạnh ngoài hiên!
Anh đâu rồi, mùa thương nhớ chao nghiêng?
Trôi lạc lỏng giữa hai bờ thực - ảo
Em ôm bóng gầy hao trong gió bão
Đêm hãi hùng bừng lên những niềm đau...
Miền Ký Ức
0 Comment: