Một buổi sáng cuối thu- Phạm Ngọc Thái
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MỘT BUỔI SÁNG CUỐI THU
Sáng nay trời tạnh mưa, ánh dương hửng đỏ
Nhìn ra mặt sóng hồ, cha bỗng thấy con cười
Ở một thế giới nào xa lắm, người ơi
Đứa con yêu, nó đang chào tôi đó !
Cha sống dưới trần gian... thêm chút cuối đời, con nhé !
Làm nốt số việc cần, sẽ đến với con ngay
Nhìn thấy con khỏe mạnh, tươi cười
Cha mừng lắm ! Đứa con trai chỉ về trời... không mất...
Một buổi sáng cuối thu. Bóng Hồ Tây, nước biếc
Tôi ung dung nhìn cảnh sống bình yên
Cha có một cuộc đời hùng vĩ, lắm con !
Đừng đem máu yêu thương, làm đau lòng cha quá ?
Cõi vô thường: ở, đi... Con người, ai chẳng thế !
Dẫu trẻ, già... có khác mấy đâu con ?
Cũng chỉ nhiều hơn nhau một chút, miếng cơm ăn
Đời hạnh phúc: Là chết, còn lưu danh trong nhân thế !
Cha con ta, dẫu mang nỗi đau tột độ
Nhưng muôn đời tên tuổi lưu danh
Mai... trong ngôi miếu thờ cha, sẽ có bóng con ngoan
Ngẫm sống thế, còn gì hơn con nhỉ !?
Nam mô... Đức Quan Âm vạn tuế
Sáng nay cảnh đẹp quá, thế nhân ơi !
Thảo đôi vần thơ, tôi thả gió lên trời
Hồn xin gửi cho mây bay... vào xa lắc...
Phạm Ngọc Thái- 9.8.2019
Sáng nay trời tạnh mưa, ánh dương hửng đỏ
Nhìn ra mặt sóng hồ, cha bỗng thấy con cười
Ở một thế giới nào xa lắm, người ơi
Đứa con yêu, nó đang chào tôi đó !
Cha sống dưới trần gian... thêm chút cuối đời, con nhé !
Làm nốt số việc cần, sẽ đến với con ngay
Nhìn thấy con khỏe mạnh, tươi cười
Cha mừng lắm ! Đứa con trai chỉ về trời... không mất...
Một buổi sáng cuối thu. Bóng Hồ Tây, nước biếc
Tôi ung dung nhìn cảnh sống bình yên
Cha có một cuộc đời hùng vĩ, lắm con !
Đừng đem máu yêu thương, làm đau lòng cha quá ?
Cõi vô thường: ở, đi... Con người, ai chẳng thế !
Dẫu trẻ, già... có khác mấy đâu con ?
Cũng chỉ nhiều hơn nhau một chút, miếng cơm ăn
Đời hạnh phúc: Là chết, còn lưu danh trong nhân thế !
Cha con ta, dẫu mang nỗi đau tột độ
Nhưng muôn đời tên tuổi lưu danh
Mai... trong ngôi miếu thờ cha, sẽ có bóng con ngoan
Ngẫm sống thế, còn gì hơn con nhỉ !?
Nam mô... Đức Quan Âm vạn tuế
Sáng nay cảnh đẹp quá, thế nhân ơi !
Thảo đôi vần thơ, tôi thả gió lên trời
Hồn xin gửi cho mây bay... vào xa lắc...
Phạm Ngọc Thái- 9.8.2019
0 Comment: