Tình ca Bá Nha &Tử Kỳ- Sông Cửu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TÌNH CA BA NHA -TỬ KỲ
Không biết từ bao giờ
Tình bằng hữu Bá Nha – Tử Kỳ
Thủy chung bên nhau như hình với bóng
Trong bất cứ lúc nào
Tiếng đàn Bá Nha ngân lên
Là Tử Kỳ có mặt kế bên liền…
Cầm khúc cung bực Bá Nha
Không qua bài bản định vị nào
Nên chỉ có Tử Kỳ mới cảm nhận
Trọn ven tiếng đàn réo rắc bổng trầm
Qua lời ca múa may chân tay ra vũ khúc
Cũng chưa từng có ai biên đạo trước bào giờ...
Mùa Xuân
Nhạc khúc Bá Nha qua cử chỉ Tử Kỳ
Là tiếng Qụạ My líu lo nhảy nhót
Chim rừng vui hót - suối ngọt reo ca
Thôn trang mai trổ,.. én liệng hoa đùa
Mùa Hạ
Tiếng đàn hiền hòa giao thoa trầm bỗng
Đồng quê vang vọng ra rã tiếng ve sầu
Con cua đồng cạn chun vào hang sâu
Bầy cá hối hả bơi ra sông tìm nước
Lá vàng ướp nắng úp mặt ôm cành...
Mùa Thu
Cung vực bon chen đèn sen cháy đỏ
Ngư ông hong gió ngồi câu cá bên hồ
Trăng treo đồng khô lẳng lơ mây lượn
Mượt mà sương quyện sóng nước trên sông
Mùa Đông
Cung kèn thúc quân trận chiến xa nhà
Thiếu phụ ôm con đợi chồng hóa đá
Chim sa cá lội tuyết gội trắng rừng.
Lời ca Tử Kỳ bỗng lâm ly gọi nắng
Biên thùy xao xuyến bàng bạc bâng khuâng...
Dân gian đồn đoán khắp vùng rằng :
"Đây là một cặp tài tử trời ban"
Cho nên mỗi thanh âm tiểu khúc Bá Nha
Đều rung qua lời ca điệu bộ của Tử Kỳ "
Thật vậy
Người mù lắng nghe lời ca mà hiểu ra thì tiết
Người điếc nhìn Tử Kỳ phân biệt xuân đến đông tàn
Người câm cũng vểnh tai khai khẩu ê a...
Thật là hoan ca bi tráng... vạn phúc an hòa
Ôi! Tình tự thay! Tiếng đàn lời ca Bá Nha Tử Kỳ...
2.
Thời nầy Trung Hoa phân ra làm sáu nước (*)
Nước Tề là quốc gia hùng mạnh nhất
Tề vương có người con gái đẹp; nguyệt thẹn hoa nhường
Công nương đã tròn đôi tám mà vẫn chưa nói được
Xót con, Tề vương rao truyền khắp bốn hướng tám phương
Vẫn chưa tìm được danh y phương dược
Đả thông á huyệt cho cô con gái yêu thương
Còn nước còn tát,Vua Tề cho triệu hồi Bá Nha Tử Kỳ
Vào triều đánh đàn cầu may giải bệnh cho công nương...
Buổi lâm triều đầu tiên chính Tề vương thẫm dụ :
Hỏi - Tài cáng thiên phú như hai ngươi sao không ở kinh đô
Phồn hoa thị thành mà hành nghề lập nghiệp ...
Nơi thâm sơn cùng cốc thu nhập có là bao ?
Trẩm hỏi thật:
Các khanh có muốn ứng thí vào đoàn nhã nhạc triều đình không?
Lương hậu đấy... Trẩm sẽ nâng đở tài năng cho các khanh
Bá Nha vòng tay bẩm tấu : Tạ ơn nhã ý Tề hoàng
Nhưng ở vùng sâu vùng xa tiếng đàn chúng thần
Người người đều biết thưởng thức...trâu còn nghe được...
Ở kinh đô thì từ hoàng triều đến quan quân
Đâu mấy ai bận nghe tiếng đàn câu hát chúng thần...!?
Bị chạm tự ái...Nhưng Tề Vương nén sắc giận hỏi tiếp:
"Sao ngươi biết hoàng triều, quan quân kinh đô đều không biết nghe?"
Tế tướng cùng nguyên soái đồng đứng lên vập gươm vào vỏ thét to
"Hai ngươi coi chừng bay đầu về tội khi quân đó..."
Tề Vương nhớ đến con gái mình cần trị bệnh nên hạ giọng
"Được rồi, trẩm không chấp...hãy nói rõ trẫm biết nguyên nhân"?
Một chút bâng khuâng...Bá Nha giải trình
"Muôn tâu Tề Vương - Dân gian có câu
"Thuốc đắng giả tật - Lời thật mất lòng"
Lời tấu thần sau đây là công tâm xin thánh quân minh xét:
Nơi thị tứ kinh thành - quan quân các cấp
Ngày đêm đều bận lo tranh đua quyền lực.
Tìm nghỉ phương cách sách nhiễu để trị dân
Còn sĩ tử giàu sang thì... chưa ứng thí đã lo bạc vàng
Mua bằng cấp Bảng Nhãng Trạng Nguyên vua cấp
Cho nên người tài đức quá ít mà phẩm trật thì quá nhiều
Tiếng đồn đều khắp lục quốc lâng bang ai mà không biết...
Thà thần chịu quê mùa cùng người dân chân chất
Họ còn biết thưởng thức tiếng đàn lời hát chúng thần..
Lời chân thành xin trình tâu bệ hạ cùng triều đình suy nghiệm..."
Tề Vương gật đầu ... cười ha hả rồi võ ấn phán truyền
- Tất cả hãy nghe đây: Lúc bình minh ngày mai
Nếu tiếng đàn lời ca Bá Nha Tử Kỳ trâu biết nghe
Công Chúa vui cười khai khẩu thành lời được
Trẩm sẽ ban thưởng lộc phước cho Bá Nha và Tử Kỳ
Bằng không ...chiếu luật hình sự triều nghi về tội khi quân
Đưa ra pháp trường trãm thủ...ngưng chỉ
Bá Nha nhấn đàn nhìn trời cười ha hả rồi than rằng
"Phải chăng đây là "họa vô đơn chí"
Tử Kỳ uốn mình ngó đất cất tiếng khóc hu hu...
"Phước bất đáo lai" ...Phước bất trùng lai... Đại huynh ơi!
3.
Sáng hôm ấy
Một khán đài tráng lệ dựng trước bệ Tề vương
Có mười con trâu nằm trong chuồng nhơi cỏ
Xe kiệu quan quân chật kín các ngõ ra vào
Vua Tề Hoàng hậu Công chúa lâm triều
Quan quân sắp mình cung nghinh ... vạn tuế!
Từ trên chín bệ Vua Tề truyền phán với Bá Nha Tử Kỳ
"Hai khanh bắt đầu trổ tài ... đàn hát ngay đi!"
Bá Nha liền nhấn phím đàn long môn rung lên...
Gió từ rừng cây bổng nhiên nín lặng...mây giăng nắng tắt
Âm vực ngân lên rền rền mông lung từ nhỏ rồi lớn dần
Triều thần ngẫn ngơ như có muôn trùng bầy muỗi đói máu bay tìm xác...
Tử Kỳ gạt nước mắt ... cất tiếng hát ru ... vo ve vo ve vi vu vi vu...
Bầy trâu đứng lên nghểnh sừng đập đuôi vào hong vào bụng....
Công chúa bất thần đứng dậy nhìn Tử Kỳ run rẩy ngây ngất bên đàn
Nàng cười thành tiếng rồi bỗng lắp bắp ... lắp bắp thành lời:
"Hay quá! Hay quá! Trâu nghe đấy" rồi công chúa ngất lịm...
Một lúc sau nàng tỉnh lại... á huyệt câm ...được giải thông
Công nương lại huyên thiêng như tiếng chim trong vườn thượng uyển
Hoàng hậu ôm chầm lấy công chúa. Đức vua, triều thần vẫy cờ ngợi khen
Tề vương bước xuống sân chầu vỗ vai Bá Nha Tử Kỳ hoan hỉ vinh danh
"Trước công trạng hôm nay, trẫm ban chỉ khen thưởng hai khanh"
Thứ nhứt: "Chức đệ nhứt thanh cầm dân gian Tề quốc"
Thứ hai: Được quyền đi khắp đất nước đàn ca xướng hát tự do"
4.
Từ nay
Thõa chí sông hồ.
Gốc đa bến nước con đò dòng kinh
Tiếng đàn
Câu hát chung tình.
Như bóng với hình in mảnh trăng trôi
Khi phố núi
Lúc rừng chồi.
Hòa ca xoa dịu cảnh đời phong ba
Cộng sinh
Định mệnh cầm ca.
Hòa chung tình khúc Bá Nha Tử Kỳ...
Sông Cửu-2023
_______________________________________
Thi ký: Sông Cửu
1.Không biết từ bao giờ
Tình bằng hữu Bá Nha – Tử Kỳ
Thủy chung bên nhau như hình với bóng
Trong bất cứ lúc nào
Tiếng đàn Bá Nha ngân lên
Là Tử Kỳ có mặt kế bên liền…
Cầm khúc cung bực Bá Nha
Không qua bài bản định vị nào
Nên chỉ có Tử Kỳ mới cảm nhận
Trọn ven tiếng đàn réo rắc bổng trầm
Qua lời ca múa may chân tay ra vũ khúc
Cũng chưa từng có ai biên đạo trước bào giờ...
Mùa Xuân
Nhạc khúc Bá Nha qua cử chỉ Tử Kỳ
Là tiếng Qụạ My líu lo nhảy nhót
Chim rừng vui hót - suối ngọt reo ca
Thôn trang mai trổ,.. én liệng hoa đùa
Mùa Hạ
Tiếng đàn hiền hòa giao thoa trầm bỗng
Đồng quê vang vọng ra rã tiếng ve sầu
Con cua đồng cạn chun vào hang sâu
Bầy cá hối hả bơi ra sông tìm nước
Lá vàng ướp nắng úp mặt ôm cành...
Mùa Thu
Cung vực bon chen đèn sen cháy đỏ
Ngư ông hong gió ngồi câu cá bên hồ
Trăng treo đồng khô lẳng lơ mây lượn
Mượt mà sương quyện sóng nước trên sông
Mùa Đông
Cung kèn thúc quân trận chiến xa nhà
Thiếu phụ ôm con đợi chồng hóa đá
Chim sa cá lội tuyết gội trắng rừng.
Lời ca Tử Kỳ bỗng lâm ly gọi nắng
Biên thùy xao xuyến bàng bạc bâng khuâng...
Dân gian đồn đoán khắp vùng rằng :
"Đây là một cặp tài tử trời ban"
Cho nên mỗi thanh âm tiểu khúc Bá Nha
Đều rung qua lời ca điệu bộ của Tử Kỳ "
Thật vậy
Người mù lắng nghe lời ca mà hiểu ra thì tiết
Người điếc nhìn Tử Kỳ phân biệt xuân đến đông tàn
Người câm cũng vểnh tai khai khẩu ê a...
Thật là hoan ca bi tráng... vạn phúc an hòa
Ôi! Tình tự thay! Tiếng đàn lời ca Bá Nha Tử Kỳ...
2.
Thời nầy Trung Hoa phân ra làm sáu nước (*)
Nước Tề là quốc gia hùng mạnh nhất
Tề vương có người con gái đẹp; nguyệt thẹn hoa nhường
Công nương đã tròn đôi tám mà vẫn chưa nói được
Xót con, Tề vương rao truyền khắp bốn hướng tám phương
Vẫn chưa tìm được danh y phương dược
Đả thông á huyệt cho cô con gái yêu thương
Còn nước còn tát,Vua Tề cho triệu hồi Bá Nha Tử Kỳ
Vào triều đánh đàn cầu may giải bệnh cho công nương...
Buổi lâm triều đầu tiên chính Tề vương thẫm dụ :
Hỏi - Tài cáng thiên phú như hai ngươi sao không ở kinh đô
Phồn hoa thị thành mà hành nghề lập nghiệp ...
Nơi thâm sơn cùng cốc thu nhập có là bao ?
Trẩm hỏi thật:
Các khanh có muốn ứng thí vào đoàn nhã nhạc triều đình không?
Lương hậu đấy... Trẩm sẽ nâng đở tài năng cho các khanh
Bá Nha vòng tay bẩm tấu : Tạ ơn nhã ý Tề hoàng
Nhưng ở vùng sâu vùng xa tiếng đàn chúng thần
Người người đều biết thưởng thức...trâu còn nghe được...
Ở kinh đô thì từ hoàng triều đến quan quân
Đâu mấy ai bận nghe tiếng đàn câu hát chúng thần...!?
Bị chạm tự ái...Nhưng Tề Vương nén sắc giận hỏi tiếp:
"Sao ngươi biết hoàng triều, quan quân kinh đô đều không biết nghe?"
Tế tướng cùng nguyên soái đồng đứng lên vập gươm vào vỏ thét to
"Hai ngươi coi chừng bay đầu về tội khi quân đó..."
Tề Vương nhớ đến con gái mình cần trị bệnh nên hạ giọng
"Được rồi, trẩm không chấp...hãy nói rõ trẫm biết nguyên nhân"?
Một chút bâng khuâng...Bá Nha giải trình
"Muôn tâu Tề Vương - Dân gian có câu
"Thuốc đắng giả tật - Lời thật mất lòng"
Lời tấu thần sau đây là công tâm xin thánh quân minh xét:
Nơi thị tứ kinh thành - quan quân các cấp
Ngày đêm đều bận lo tranh đua quyền lực.
Tìm nghỉ phương cách sách nhiễu để trị dân
Còn sĩ tử giàu sang thì... chưa ứng thí đã lo bạc vàng
Mua bằng cấp Bảng Nhãng Trạng Nguyên vua cấp
Cho nên người tài đức quá ít mà phẩm trật thì quá nhiều
Tiếng đồn đều khắp lục quốc lâng bang ai mà không biết...
Thà thần chịu quê mùa cùng người dân chân chất
Họ còn biết thưởng thức tiếng đàn lời hát chúng thần..
Lời chân thành xin trình tâu bệ hạ cùng triều đình suy nghiệm..."
Tề Vương gật đầu ... cười ha hả rồi võ ấn phán truyền
- Tất cả hãy nghe đây: Lúc bình minh ngày mai
Nếu tiếng đàn lời ca Bá Nha Tử Kỳ trâu biết nghe
Công Chúa vui cười khai khẩu thành lời được
Trẩm sẽ ban thưởng lộc phước cho Bá Nha và Tử Kỳ
Bằng không ...chiếu luật hình sự triều nghi về tội khi quân
Đưa ra pháp trường trãm thủ...ngưng chỉ
Bá Nha nhấn đàn nhìn trời cười ha hả rồi than rằng
"Phải chăng đây là "họa vô đơn chí"
Tử Kỳ uốn mình ngó đất cất tiếng khóc hu hu...
"Phước bất đáo lai" ...Phước bất trùng lai... Đại huynh ơi!
3.
Sáng hôm ấy
Một khán đài tráng lệ dựng trước bệ Tề vương
Có mười con trâu nằm trong chuồng nhơi cỏ
Xe kiệu quan quân chật kín các ngõ ra vào
Vua Tề Hoàng hậu Công chúa lâm triều
Quan quân sắp mình cung nghinh ... vạn tuế!
Từ trên chín bệ Vua Tề truyền phán với Bá Nha Tử Kỳ
"Hai khanh bắt đầu trổ tài ... đàn hát ngay đi!"
Bá Nha liền nhấn phím đàn long môn rung lên...
Gió từ rừng cây bổng nhiên nín lặng...mây giăng nắng tắt
Âm vực ngân lên rền rền mông lung từ nhỏ rồi lớn dần
Triều thần ngẫn ngơ như có muôn trùng bầy muỗi đói máu bay tìm xác...
Tử Kỳ gạt nước mắt ... cất tiếng hát ru ... vo ve vo ve vi vu vi vu...
Bầy trâu đứng lên nghểnh sừng đập đuôi vào hong vào bụng....
Công chúa bất thần đứng dậy nhìn Tử Kỳ run rẩy ngây ngất bên đàn
Nàng cười thành tiếng rồi bỗng lắp bắp ... lắp bắp thành lời:
"Hay quá! Hay quá! Trâu nghe đấy" rồi công chúa ngất lịm...
Một lúc sau nàng tỉnh lại... á huyệt câm ...được giải thông
Công nương lại huyên thiêng như tiếng chim trong vườn thượng uyển
Hoàng hậu ôm chầm lấy công chúa. Đức vua, triều thần vẫy cờ ngợi khen
Tề vương bước xuống sân chầu vỗ vai Bá Nha Tử Kỳ hoan hỉ vinh danh
"Trước công trạng hôm nay, trẫm ban chỉ khen thưởng hai khanh"
Thứ nhứt: "Chức đệ nhứt thanh cầm dân gian Tề quốc"
Thứ hai: Được quyền đi khắp đất nước đàn ca xướng hát tự do"
4.
Từ nay
Thõa chí sông hồ.
Gốc đa bến nước con đò dòng kinh
Tiếng đàn
Câu hát chung tình.
Như bóng với hình in mảnh trăng trôi
Khi phố núi
Lúc rừng chồi.
Hòa ca xoa dịu cảnh đời phong ba
Cộng sinh
Định mệnh cầm ca.
Hòa chung tình khúc Bá Nha Tử Kỳ...
Sông Cửu-2023
(*): Sáu nước: Triệu, Yên. Tề, Hàn, Sở, Ngụy
0 Comment: