Bốn mùa- Bùi Bỗng Nhiên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BỐN MÙA
Đã qua chưa mùa đông
Trời đất ủ men nồng
Đôi vai gầy lạnh giá
Theo người ra bến sông...
Đã qua chưa mùa thu
Chiều hiu hắt sương mù
Nắng vàng quên thắp lại
Nhà ai cửa quên cài...
Đã qua chưa mùa xuân
Nụ hoa xinh ngập ngừng
Nhìn sang nhà hàng xóm
Thẹn lên má đỏ bừng...
Đã qua chưa mùa hạ
Cỏ nồng hương đất xa
Gió đưa về cát bụi
Rơi trên những mái nhà...
Đã qua chưa mùa đông
Trời đất ủ men nồng
Đôi vai gầy lạnh giá
Theo người ra bến sông...
Đã qua chưa mùa thu
Chiều hiu hắt sương mù
Nắng vàng quên thắp lại
Nhà ai cửa quên cài...
Đã qua chưa mùa xuân
Nụ hoa xinh ngập ngừng
Nhìn sang nhà hàng xóm
Thẹn lên má đỏ bừng...
Đã qua chưa mùa hạ
Cỏ nồng hương đất xa
Gió đưa về cát bụi
Rơi trên những mái nhà...
Đã qua chưa ngày xưa
Giã từ vòng tay ấm
Tình yêu ấy âm thầm
Theo bốn mùa lặng câm...
Còn lại anh buồn tênh
Ngồi bên năm tháng già
Bốn mùa ngoài song cửa
Đi hoài mà chưa qua...
bùi bỗng nhiên
Giã từ vòng tay ấm
Tình yêu ấy âm thầm
Theo bốn mùa lặng câm...
Còn lại anh buồn tênh
Ngồi bên năm tháng già
Bốn mùa ngoài song cửa
Đi hoài mà chưa qua...
bùi bỗng nhiên
0 Comment: