Cùng em đi biển- Bùi Bỗng Nhiên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CÙNG EM ĐI BIỂN
Em đi ngang qua cười
Rủ anh ra biển chơi Anh và ông mặt trời Neo cả trưa mà đợi... Nắng rung rinh đường nhựa Gió rát bờ thuỳ dương Cát nằm không nhúc nhích Tiếng em cười rúc rích... Anh như con sên già Bò qua cồn cát nóng Em tròn như cái lọng Che mát đời quân vương...
Gió ra tận cuối vườn...
Đưa về ít cỏ hương Đưa anh vào tưởng tượng Đong đưa theo vô thường... Biển về từ rất xa Nhiều năm không có nhà Nơi đầu ghềnh cuối bãi Cứ đi vào đi ra... Mặt đất có hai ta Một trẻ với một già Chiều làm mưa vài hạt Hối nhau mau về nhà... bùi bỗng nhiên |
0 Comment: