Chiều rơi trên tin nhắn- Lê Thanh Hùng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CHIỀU RƠI TRÊN TIN NHẮN
Một lời hẹn, nhập nhòe trên tin nhắn
Viết tắt, xuống hàng, nửa Việt, nửa Anh
Lấp lững, dịu dàng, bâng quơ dấm dẵng
Điện thoại chập chờn, rớt đoạn đành hanh
Anh lưỡng lự, cứ mập mờ đoán định
Biết điều gì, em nhắn gửi, trong thơ ?
Không lẽ, hay là, vội vàng luýnh quýnh
Nắng nhạt, chiều phai xuống tự bao giờ ...
Anh vội vã về nơi mình đã hẹn
Mây mùa thu, phủ xám cả chân trời
Kìa đứng đợi, em mĩm cười lỏn lẽn
Em chỉ đùa thôi, tin nhắn, trời ơi !
Không biết mừng vui hay là giận dỗi
Cứ xốn xang, buông thả bóng nắng tà
Không hiểu sao, lại tự mình xin lỗi
Thật vô duyên, ẩn ức rớt lần qua ...
Lê Thanh Hùng- VIII/16
Một lời hẹn, nhập nhòe trên tin nhắn
Viết tắt, xuống hàng, nửa Việt, nửa Anh
Lấp lững, dịu dàng, bâng quơ dấm dẵng
Điện thoại chập chờn, rớt đoạn đành hanh
Anh lưỡng lự, cứ mập mờ đoán định
Biết điều gì, em nhắn gửi, trong thơ ?
Không lẽ, hay là, vội vàng luýnh quýnh
Nắng nhạt, chiều phai xuống tự bao giờ ...
Anh vội vã về nơi mình đã hẹn
Mây mùa thu, phủ xám cả chân trời
Kìa đứng đợi, em mĩm cười lỏn lẽn
Em chỉ đùa thôi, tin nhắn, trời ơi !
Không biết mừng vui hay là giận dỗi
Cứ xốn xang, buông thả bóng nắng tà
Không hiểu sao, lại tự mình xin lỗi
Thật vô duyên, ẩn ức rớt lần qua ...
Lê Thanh Hùng- VIII/16
0 Comment: